LÒNG TỰ TRỌNG
Cụ Chịu Đòn
- Từ nay, tất cả quan lại, công bộc trong thành phải có danh dự, liêm sỉ!
Cả hội trường lặng như tờ. Một viên quan dũng cảm đứng lên hỏi:
- Khởi bẩm Bẩm Tổng đốc, thế trước nay bọn thần không có danh dự, liêm sỉ ạ?
Ngài Tổng đốc thở dài:
- Đúng vậy! Bấy lâu nay, các ngươi cứ làm như chưa từng nghe đến hai chữ đó.
Cả hội trường bắt đầu lao xao. Một viên quan khác rụt rè:
- Nhưng bẩm ngài, chúng thần đều học đạo đức từ tấm bé rồi ạ!
Ngài Tổng đốc cười nhạt:
- Học thì học, nhưng có ai áp dụng đâu? Chẳng thế mà ta cứ thấy tiền của dân bị bốc hơi, công trình vừa xây đã sập, dân kêu oán thấu trời.
Một viên quan nhíu mày:
- Nhưng bẩm ngài, có quy định thì cũng phải có chế tài. Nếu không thì...
Ngài Tổng đốc gật gù:
- Đúng! Ai vi phạm danh dự, liêm sỉ, sẽ bị phạt... một bài học đạo đức bổ túc. Bắt đầu từ bản thân ta!
Cả hội trường ồ lên. Một viên quan cười hề hề:
- Thế thì có khi thần phạm lỗi thêm vài lần để được ôn lại bài cũ!
Tổng đốc Hà Thành đập bàn:
- @#$! Ngươi khóa mõm lại cho ta!
Thế là từ hôm ấy, tất cả quan lại trong thành đều gắng gượng giữ danh dự, liêm sỉ... ít nhất là khi Tổng đốc còn ở đó. Còn khi ngài vừa khuất bóng, có kẻ lại thì thầm:
- @#$! Lương tâm lương tháng như nhau cả; chân lý chân giò cũng thế thôi. Bắt đầu từ hôm nay, danh dự tôi để dành, còn liêm sỉ... để tính sau!
-----------
Nhận xét